thơ

Đi tìm dáng xưa


Hôm nay đi giữa Sài Gòn,
Tìm người năm ấy có còn dáng xưa?
Tóc mây buông xoả hững hờ,
Hồn ta điên dại thẫn thờ ngất ngây
Thẹn thùng lên má đỏ hây,
Ơ kìa sao lạ, anh này lỳ ghê!
Chửa quen mà đã si mê,
Nghiêng nghiêng vành nón tay che ngang đầu.
Bóng em bước nhẹ lên cầu
Dịu dàng em khẽ cúi đầu liếc sang
Mắt em xanh biếc mơ màng
Vi vu nhẹ chớp đôi hàng mi cong
Môi thơm thơm ngát tình xuân
Bâng khuậng e ấp nụ hôn đón chờ
Ngại ngùng, cuống quit, ngu ngơ,
Ngây ngô ,vụng dại trên bờ môi xinh.
Em cười: thế cũng tài lanh,
Tưởng chàng điêu luyện,hoá anh khù khờ
Áo em dệt những lời thơ
Tung bay tà lụa, gió lùa trên da.
Eo thon rạo rực lòng ta
Hờn ghen với gió, sao mà ôm em?
Hôm nay đi giữa Sài Gòn,
Gió theo gió hỏi:có còn tương tư?
Tình theo cơn lốc bụi mờ,
Phôi pha năm tháng, đợi chờ mông lung.

Phương Duy 12/2006

No comments: